Có những vùng đất ta chọn đến để khám phá, nhưng cũng có nơi mới gặp lần đầu đã thấy thật thân quen và luôn khát khao tái ngộ. Hội An là một trong những địa chỉ đáng yêu như vậy.

Lần đầu tiên đến Hội An, tôi mặc định hình ảnh của một đô thị cổ kính và sầm uất. Nhưng thị xã lại đón người lữ khách bằng vẻ dung dị của làng quê. Cánh đồng lúa đương thì trổ bông tỏa mùi hương thanh nhẹ. 

Tôi thẳng tới đường Hai Bà Trưng. Một Hội An nhỏ nhắn xôn xao hiện ra trước mặt. Những dãy phố cổ nối nhau tạo nên nét đẹp cổ kính và tĩnh lặng. Dường như, mỗi mái ngói phủ rêu xanh mướt, từng nét chạm trổ tinh vi đều ẩn chứa một câu chuyện riêng về nơi từng là thương cảng thịnh vượng nhất nhì Đông Nam Á. 

Những tất bật của đời sống như dừng lại khi bạn về vùng đất có tên gọi Faifo này. Cả không gian và thời gian đều lắng đọng trong những nếp nhà gỗ cổ xưa. 

Chùa Cầu, dãy nhà cổ hai tầng quay lưng phía bến sông Hoài, Hội quán Quảng Ðông, Phúc Kiến... trầm mặc đứng đó như để cân bằng với vẻ tấp nập của dòng người qua lại trên phố. 

Xem thêm: Tour Hội An hằng ngày

Nhớ về Hội An là nhớ những mảng tường vàng từ phố này qua phố khác. Khi đặt cạnh đó một khóm hoa giấy, tường là cái nền tuyệt vời của một bức tranh. Khi đặt lên đó một khung cửa gỗ nâu, ta biết ở đằng sau đó, đời sống êm đềm đã nối nhau hàng thế kỷ. 

Buổi tối, ánh sáng tự nhiên giảm dần, nhường cho vẻ lấp lánh của triệu chiếc đèn lồng treo lơ lửng, phảng phất dấu ấn của thời gian xưa cũ.

Trong bầu không khí cổ tích đó, bạn hãy đánh thức chính mình bằng việc nếm một vài món ăn phong vị xứ Quảng như bánh bo, bánh vạc, cao lầu, bánh ướt thịt nướng tại các nhà hàng còn giữ nguyên hình ảnh đầu thế kỷ hoặc ngay trên hè phố.

Buổi sáng, áng nắng tươi non khoác cho phố cổ một chiếc áo mới. Không có đèn lồng, tất cả vẫn hiện lên rạng rỡ khiến cả Hội An như trẻ lại. 

Người Hội An ăn không nhanh, nói không to và đi không vội. Họ chậm rãi, không ồn ào nhưng đôi khi cũng thật hóm hỉnh và dễ thương.

Hội An là quà tặng thời gian, là di sản văn hóa dành cho tất cả. Nhưng nếu bạn muốn tìm một chút gì đó cho riêng mình thì cũng chẳng khó khăn. Hãy vờ như đi lạc vào một trong hàng trăm ngõ nhỏ rêu phong, hay dạo dọc sông Hoài buổi tối. Hít thở bầu không khí nguyên lành ấy, bạn sẽ lại ước ao một lần trở lại mảnh đất này. 

Theo nguồn Internet